Bob Petrella, người có thể nhớ mọi chuyện đã xảy ra trong quá khứ. Tất cả ký ức của anh được ghi lại thành các tệp (file) trong máy tính có thể truy xuất dễ dàng với độ chính xác tuyệt đối.
Ngày 18 Tháng Hai năm 1981, đây là lần đầu tiên Bob gặp gỡ bạn của mình, Susan Angelo. Anh vẫn nhớ đó là ngày mùng 4, trong khi bạn của anh đã hoàn toàn quên mất sự kiện này sau hơn 30 năm.
Với những người bình thường, các ngày họ nhớ đến thường là các dịp đặc biệt như sinh nhật, các ngày lễ kỷ niệm hoặc các cuộc họp thân mật gia đình. Tuy nhiên, Bob được trời phú cho một khả năng đặc biệt, anh có thể nhớ mọi chuyện đã trải qua trong đời.
Siêu trí nhớ
Bob, 62 tuổi, là một trong bốn người ở Mỹ sở hữu một khả năng đặc biệt: Nhớ được mọi thứ. Đưa cho anh một ngày hoặc một sự kiện, Bob có thể nói mọi chuyện liên quan đến chúng. Một điểm đặc biệt của người đàn ông này là  có thể nhớ được các sự kiện liên quan tới cuộc sống gia đình anh thường vượt trội hơn những gì bản thân đã trải qua.
Bob có một cuộc sống rất bình thường. Anh là nhà sản xuất một kênh truyền hình về thể thao, chuyên về quần vợt
Anh thuật tường tận lại ngày Công nương Diana qua đời: "Đó là vào Thứ Bẩy, ngày 30 tháng 8 năm 1997. Tôi nhớ là mình đang nằm trên ghế sofa ở nhà và xem kênh CNN. Lúc đó không chỉ CNN mà tất cả các kênh đều tràn ngập thông tin về cái chết của Công nương." Người đàn ông đặc biệt này thậm chí còn nhớ ngày hôm sau đó, 31 tháng 8 năm 1997, có một trận cầu giữa hai đội Steelers và Dallas kết thúc với tỷ số 37-7.
Trí nhớ tới mức vô hạn
Khả năng ghi nhớ thông tin của Bob là một sự pha trộn giữa trải nghiệm cá nhân và các sự kiện chung. Với sở thích thể thao, anh nhớ như in mọi sự kiện, hơn nữa, các dấu mốc lịch sử cứ như tự động khắc in vào não của Bob khiến anh ghi nhớ chúng một cách tự nhiên.
Nhiều người đã cố gắng tìm hiểu xem bộ nhớ của Bob hoạt động thế nào. Tiến sĩ James McGaugh, giám đốc à sáng lập viên Trung tâm Trí nhớ khoa học thần kinh tại Đại học California (Mỹ), cho hay: "Chúng tôi không biết sao Bob có thể làm được việc đó và muốn khá bá điều bí ẩn này."
Bob cùng những người có trí nhớ đặc biệt khác ở Mỹ được mời tới trung tâm này để nghiên cứu. Qua quá trình nghiên cứu, Tiến sĩ James nói: "Đây không phải là những cỗ máy học và ghi nhớ chi tiết. Đây không phải là những người có cái gọi là bộ nhớ. Tất cả đều trải qua các sự kiện của bản thân và không thể quên được chúng."
Các chuyên gia đã đưa ra 60 câu hỏi cho các ứng viên. Đó là những câu hỏi chỉ dành cho những người có trí nhớ rất tốt và Bob đã hoàn toàn vượt có. Một trong số chúng là: "Ngày, tháng, năm và địa điểm xảy ra vụ thảm sát của phiến quân Palestine nhắm vào các vận động viên người Israel." Bob đkhiến chuyên gia của Đại học California sửng sốt khi đưa ra câu trả lời ngay: "Ngày mùng 5 tháng 9 năm 1972 tại Munich, Đức."
Tiến sĩ James cho hay rằng phần lớn những người liên quan đến nghiên cứu này đều thuận tay trái hoặc có khuynh hướng thuận trái - làm mọi việc bằng tay trái trừ viết. Họ cũng là những người bị ám ảnh sâu sắc với những gì họ đã chứng kiến. Ông nói: "Họ lưu giữ lại rất nhiều thứ và lưu lại nhiều ký ức. Tôi cá là, nếu cả thế giới này như họ, thì các công ty tổ chức các triển lãm ảnh sẽ không bao giờ có thể kiếm được tiền."
Trong một cuộc phỏng vấn với hãng ABC News, Bob bói: "Tôi luôn luôn giải thích với mọi người rằng dường như có một chiếc camera gắn vào vai tôi và ghi lại những gì tôi đã trải qua. Khi hỏi về một sự kiện, tôi chỉ cần ngồi lại, lật mở những cuộn băng cũ và có thể nói chính xác những gì đã diễn ra vào thời gian đó, từ chính trí nhớ của tôi."
Bộ não như một ổ đĩa cứng máy tính
Mọi thứ được lưu giữ trong trí nhớ của Bob hoàn toàn không chủ tâm. Bob có thể nhớ chính xác ngày, tháng và năm khi anh phải đeo kính lúc mới 5 tuổi. Từ thời điểm đó, người đàn ông đặc biệt này có thể nhớ mọi thứ đã xảy ra trong các ngày sinh  nhật.
Bob nói: "Tôi nhớ tất cả số PIN các thẻ ATM của tôi. Vào ngày 24 tháng 9 năm 2006, tôi đánh mất điện thoại, điều này có thể là các mộng đối với mọi người khi hàng trăm số điện thoại đã lưu bị mất nhưng điện thoại của tôi không hề lưu bất kỳ số nào, mọi số đã được lưu giữ trong đầu rồi."
Anh thừa nhận bộ não của mình giống như một ổ cứng của máy tính, khi nó có thể loại ra những ký ức xấu khi Bob đã từng được chứng kiến những tình huống không hay.
Tuy nhiên, thiên tài cũng có lúc não cá vàng. Ít người có thể tưởng tượng được, người đàn ông có trí nhớ siêu phàm này lại lẫn cẫn một cách khó hiểu. Anh chỉ có thể bước vào phòng trước khi thảng thốt thắc mắc tại sao mình lại vào đây hay tình cờ trở về nhà từ quán ăn đêm mà quên mất xe hơi đậu bên ngoài cửa.
Bob nói: "Tôi luôn có một trí nhớ tuyệt vời nhưng không bao giờ thích quảng cáo hay khoe khoang về nó. Người ta thường nghĩ tôi mắc phải một chứng bệnh có tên Savant (Nhà bác học), khi tôi có được trí nhớ tuyệt vời từ đấng tối cao. Hay đơn giản chỉ là họ nghĩ tôi nói khoác về khả năng của mình."


Đăng nhận xét
0 Nhận xét